Dẫu chẳng được sinh ra giữa lòng Hà Nội
Tôi lớn lên trong nắng gió sông Hồng
Ngõ phố hẹp
Một thời bom đạn giặc
Trên giảng đường
Trang sách mở mênh mông
Và cứ thế
Một ngày thu Hà Nội
Tôi gặp em trong sắc nắng hanh vàng
Phố vẫn phố
Sao mà yêu quá đỗi
Tôi biết đời mình từ đấy sang trang
Em với phố và tôi thành máu thịt
Hà Nội thành quê
Không biết tự bao giờ
Tôi đã có những ngày hạnh phúc
Chung vui buồn với phố
Và thơ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét